"Thay vì em đang lãng phí công sức của mình để chống đối anh, đáng lẽ ra em nên hưởng thụ vị ngọt trên đôi môi anh thì đúng hơn." Tiêu Kì kéo khuôn mặt của Thiên Vũ lại gần và hôn cô thật mạnh.
Anh hôn say đắm, giống như đang thưởng thức một ly rượu vang hảo hạng, anh tỉ mỉ thưởng thức vẻ đẹp của Thiên Vũ,anh lúc này như một con đại bàng tao nhã đang ăn con mồi trong miệng, chơi đùa với nó, làm cho nó sống không bằng chết...
"Ồ ..." Thiên Vũ cố gắng thoát khỏi sự trói buộc của Tiêu Kì và nụ hôn của anh, nhưng cô không thể làm gì, cô không còn sức để vật lộn, hơn nữa toàn bộ cơ thể của Tiêu Kì đang đè lên cô càng khiến cho cô trở nên bất lực.
Một lúc lâu sau, cuối cùng Tiêu Kì chịu cũng buông môi cô ra, nụ hôn nóng bỏng lan đến vai của cô, tay anh từ từ di chuyển lui sau để mở khóa kéo của cô,...
**
Cùng lúc đó, Lôi Liệt đang chạy với tốc độ nhanh nhất có thể, nhưng anh phát hiện ra rằng anh càng đi lại càng xa.