"Xin lỗi, xin lỗi, chúng tôi không có ý này..." Quản lý thấp thỏm không yên giải thích.
"Tiêu Hàn, phòng đặc biệt này rất tốt, anh đừng như vậy." Lam Thiên Vũ nhẹ giọng khuyên nhủ.
"Tốt gì chứ, ngay cả toilet cũng không có." Giọng của Tiêu Hàn đã dịu lại, nhưng vẫn cau mày.
"Nhà hàng cũng có Toilet không phải sao? Mặt mũi với không mặt mũi gì chứ! Dù là không có phòng đặc biệt thì vẫn rất tốt không phải sao?" Lam Thiên Vũ liếc anh ta một cái, kéo anh ta vào trong: "Đi nào, vào trong đi."
"Cậu chủ Hàn, cậu đừng nóng giận, lần sau chúng tôi nhất định để phòng đặc biệt lớn nhất cho cậu." Quản lý nhân cơ hội lấy lòng.
Tiêu Hàn lạnh nhạt trừng mắt nhìn quản lý một cái, cũng không nổi nóng nữa, đi theo Lam Thiên Vũ vào phòng.
Quản lý rót rượu đỏ cho bọn họ, tha thiết chào hỏi vài câu thì ra ngoài hối phòng bếp bưng đồ ăn lên.
Tiêu Hàn lắc lắc ly rượu, ra lệnh cho vệ sĩ sau lưng: "Đi tìm hiểu một chút xem ai ở phòng đặc biệt bên cạnh?"