"Đã đến lúc để nói rõ ràng." William Phỉ Nhi nhìn mẹ mình. Cô nhớ rằng Lãnh Nhược Băng đã nói: Trước khi bọn họ tới thì không thể nói rõ về chuyện Edward bỏ thuốc được, nếu xảy ra xích mích, ồn ào thì sẽ càng nguy hiểm hơn. Nhưng với tình hình hiện tại, nếu còn không nói về chuyện này thì căn bản bọn họ không có cách nào để từ chối Edward và Austin? Sophie cũng nghĩ ra chuyện này nên cũng không tiếp tục ngăn cản William Phỉ Nhi.
"Công tước Edward, mong ông đừng có làm bộ làm tịch trước mặt chúng tôi nữa. Thật khiến tôi cảm thấy ghê tởm." William Phỉ Nhi căm ghét trừng mắt nhìn Edward: "Đêm qua là ông bỏ thuốc phá thai vào trong thuốc của tôi đúng không? Căn bản từ trước đến nay ông không muốn giữ lại đứa bé này nên ông muốn hại tôi sinh non rồi đẩy trách nhiệm lên người Lôi Liệt."
Nghe cô nói vậy, sắc mặt Austin lập tức thay đổi: Không xong rồi, liệu Phỉ Nhi có nghĩ tới chuyện tối hôm qua anh làm cô vấp ngã hay không?