"Con nói cái gì?" Bà Sophie kinh ngạc không thôi, khó tin nhìn William Phỉ Nhi, "Phỉ Nhi, đây không phải thời điểm giận dỗi. . . . . . ."
"Con không giận dỗi." William Phỉ Nhi rơi nước mắt, "Có câu 'Lúc hoạn nạn mới thấy chân tình', trải qua chuyện này, con mới biết ai là người thật lòng đối tốt với con, trước kia con nghĩ Lôi Liệt là người đã được vận mệnh sắp đặt cho mình, hiện tại mới biết bản thân đã sai, thời điểm con thật sự gặp khó khăn, anh ta lại cuốn gói bỏ chạy, phản bội lời hứa của cả hai, triền miên yêu đương với người phụ nữ khác, mà Austin lại chưa từng rời bỏ con, bảo vệ cho con, bất luận con có trở nên như thế nào, anh ấy cũng không hề ghét bỏ con, vẫn yêu con như cũ, đây mới là người đàn ông con cần. . . . . ."
"Phỉ Nhi, cuối cùng em cũng hiểu rồi." Austin mừng rỡ, "Em nói đúng, anh mới là người đàn ông em yêu nhất trên đời. ."