William Phỉ Nhi nghe tiếng tút tút truyền đến trong điện thoại, trong lòng thấp thỏm lo lắng, cô đã sớm biết Edward không phải là một người dễ đối phó, chỉ là không ngờ ông ta lại khó đối phó như vậy, thực sự là không chừa cho cô bất cứ đường lui nào...
Làm sao bây giờ?
Lôi Liệt vòn ở cung điện lâu một ngày thì càng nguy hiểm hơn một phần, cô phải nhanh chóng cứu anh ấy ra, không được đợi thêm bất cứ ngày nào nữa.
Nhưng mà như vậy có nghĩa là cô phải nhanh chóng lên giường với Austin...
"Phỉ Nhi~!" Austin cầm tay cô: "Em sao vậy? Sao vẻ mặt lại tệ như vậy? Ba anh đã nói gì với em?"
"Không có gì..."William Phỉ Nhi chán nản cúi đầu, sao cô có thể nói những chuyện đó với Austin, cô đã đồng ý với Edward là sẽ không nói cho anh ta biết chuyện này, nếu như chuyện này lộ ra thì sẽ thật sự không cứu Lôi Liệt.
"Sao sắc mặt em lại như vậy??" Austin xem xét cô, thăm dò hỏi: "Không phải là ba em uy hiếp em chứ!?"