William Phỉ Nhi và Austin ra khỏi biệt thự, Edward tiễn bọn họ ra xe, còn dặn dò: "Austin, chăm sóc cho Phỉ Nhi thật tốt, chúc hai đứa có một kỳ nghỉ vui vẻ."
"Cảm ơn ba!" Austin rất mong chờ mấy ngày nghỉ này, anh ra rất cảm ơn cha mình vài đã tạo ra cơ hội này để có thể đơn độc ở bên cạnh Phỉ Nhi bảy ngày, với anh ta thì đây là một chuyện vô cùng hạnh phúc.
Nhưng mà anh ta không biết cha mình và Phỉ Nhi đã có trao đổi, anh ta nghĩ rằng bảy ngày nghỉ này chỉ là cách để bồi dưỡng tình cảm mà thôi.
"Được rồi, lên xe đi!." Edward liếc nhìn Austin một cách sâu xa.
"Vâng." Austin gật đầu, đỡ William Phỉ Nhi lên xe.
Edward nhìn họ rời đi, trên môi hiện lên nụ cười đắc ý nhàn nhạt, ông ta tin sau chuyện này thì con trai mình sẽ đạt được mong muốn...
**