"Hai người đang nói gì vậy? Phiên dịch cho tôi nghe trước đi " William Phỉ Nhi lo lắng hỏi.
"Lưu Khang nói là có người cố ý nhắm vào Lôi Liệt, cho nên mới tiếp tục giam giữ cậu ấy." Trác Hàng nói giảm nói tránh, bởi vì không muốn để cho William Phỉ Nhi biết chuyện này là vì cô mà ra. . .
"Là ai ghê tởm như vậy?" William Phỉ Nhi hỏi.
"Chuyện này cũng không rõ lắm, Thủ trưởng Lôi đã đắc tội với không ít người trong giới chính trị, có lẽ là người ta muốn nhắm vào chú ấy." Trác Hàng nói dối, "Cô đừng quá lo lắng, cũng chỉ bị nhốt thêm mấy ngày mà thôi, Lôi Liệt không sao đâu."
"Sao tôi không lo lắng được chú? Nhốt trong nhà giam, ai biết gặp được sẽ xảy ra chuyện gì?" Giọng của William Phỉ Nhi cũng nghẹn ngào, "Cũng không biết mấy người kia có ra tay với anh ấy không nữa."
"Không đâu." Trác Hàng an ủi, "Vụ án này vẫn chưa chắc chắn, không ai dám định tội của Thủ trưởng Lôi, đương nhiên cũng sẽ không dám động vào Lôi Liệt."