Gần tối, ngay cả hạt bụi cũng rơi vào tĩnh lặng.
Cánh cửa nhà vệ sinh mở ra, Bà Kha Ni tự mình tới đón bà Sophia: ''Bà Sophia, hôm nay thật sự khiến bà tủi thân rồi, sau này chúng ta đều là người một nhà! Bà cũng đừng trách nha.''
Lông mi bà Sophia gắt gao nhăn lại, qua lời nói của bà Kha Ni, bà Sophia đã biết câu trả lời, Phỉ Nhi đã đồng ý lấy Austin.
''Bên ngoài trộm cắp hung hăng ngang ngược, trị an hỗn loạn, vì giúp người nhà bà được an toàn, từ hôm nay trở đi, bà sẽ cùng Phỉ Nhi ở nhà chúng tôi, tôi đã bảo người xây lại khu phía sau, sau này khi mọi người đên liền có thể ở nơi đó.'' Bà Kha Ni cười tủm tỉm nói, ''Đợi vài ngày nữa, Wiliam công tước ra tù, Austin cũng sẽ đem ngài ấy tới đây.
Nói xong, bà ta vung tay ra lệnh, ''Đưa bà Sophia trở về phòng nghĩ ngơi.''