"Không phải." Dạ Diễm cắt ngang lời nói của Thiên Vũ: "Ôn Hải chết là vì tự tử, trong đó còn nhiều khúc mắc, sau này anh sẽ nói lại một cách tỉ mỉ cho em, tóm lại tạm thời Tiêu Hàn không thể sang Thụy Sĩ được."
"Nó không đi cũng phải đi." Tần Tường kích động gào lên: "Thằng xấu xa đó đã tổn thương Hi Á hết lần này tới lần khác, giờ Hi Á sắp sinh rồi, đứa bé nguy hiểm tới tính mạng, nó là ba mà lại bỏ mặc được sao? Giờ chú sẽ sang tìm nó, dù có trói cũng phải đưa nó sang Thụy Sĩ."
"Tổng giám đốc Tần, chú đừng kích động…" Dạ Diễm vẫn chưa nói xong Tần Tường đã xông vào thang máy, Dạ Diễm đành phải đuổi theo sau đồng thời nói với Lam Thiên Vũ trong điện thoại: "Thiên Vũ, anh không nói nữa nhé, gọi cho em sau, em đừng lo lắng, anh sẽ xử lý ổn thỏa, biết chưa hả? "
"Vâng." Lam Thiên Vũ nói: "Anh cũng cẩn thận đấy."
"Anh biết rồi, em cũng thế"
Khi Dạ Diễm tắt máy thì Tần Tường đã lên xe, Dạ Diễm sắp đuổi tới nơi thì Tần Tường vội vã lao đi.