Đi mất hơn một tiếng Dạ Diễm cũng về tới nhà.
Khi dừng xe lại, Dạ Diễm và Triệu Quan đều cảm thấy bầu không khí trong nhà có hơi là lạ, cửa chính đều bị khóa, bốn bề yên tĩnh, trong nhà rèm cửa đã kéo lại, ly cà phê trong vườn hoa còn chưa được dọn dẹp, nhìn là biết Dạ Diễm đi chưa lâu thì trong nhà đã xảy ra chuyện.
Dạ Diễm và Triệu Quân liếc nhìn nhau, hai người vô cùng ăn ý, Dạ Diễm nhanh chóng bước tới của nhà, còn Triệu Quân thì đi vòng ra đằng cửa sau.
Dạ Diễm khẽ đẩy cửa vào, cửa mở ra, một bức rèm màu trắng kiểu châu Âu được kéo ra, khiến ánh sáng bị che lấp, trong nhà rất tối giống như là đang lúc nhá nhem tối vậy.
Trong nhà không có ai, bốn phía lặng ngắt như tờ, Dạ Diễm bật đèn lên, trong nhà bỗng sáng rực, gần cầu thang xoắn ốc có vết máu lớn, nhìn vô cùng kinh hoàng.
Dạ Diễm nhìn chằm chằm vào vết máu đó, trong lòng thấp thỏm lo lắng, đây chắc chắn là máu của ông nội, rốt cuộc ông nội đã xảy ra chuyện gì?