"A----"
Cung Vũ Dao đột nhiên hét lên một tiếng chói tai, giống như nổi điên lao về phía Kiều Tinh, vừa lao đến vừa đánh.
Mọi người đều bị dọa sợ, Triệu Quân phản ứng nhanh nhất, vội vàng bước lên kéo Cung Vũ Dao ra, dù là vậy, mặt của Kiều Tinh đã bị Cung Vũ Dao cào trầy.
Kiều Tinh giận quá, chỉ vào Cung Vũ Dao mắng: "Cô là đồ điên, vậy mà lại đánh người..."
"A!!" Cung Vũ Dao còn định đánh Kiều Tinh, Triệu Quân đã ôm Kiều Tinh vào lồng ngực, Lam Thiên Vũ đang định bước lên can, Dạ Diễm bước một bước dài đến kéo Cung Vũ Dao ra: "Vũ Dao, em làm gì vậy???"
Cung Vũ Dao hết sức kích động, nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn Kiều Tinh, trong mắt đằng đằng sát khí.
Lam Thiên Vũ thấy vậy, trong lòng thấp thỏm lo âu, xem ra Kiều Tinh nói không sai, Cung Vũ Dao bây giờ thật sự rất nguy hiểm, cô ta thật sự không tiện ở lại đây.
"Kiều Tinh, em không sao chứ?" Triệu Quân nhìn thấy khuôn mặt bị thương của Kiều Tinh, trong lòng không nỡ.