Lời của Tiểu Thiên Dực khiến mọi người vô cùng ngạc nhiên, đương nhiên mọi người không thể ngờ được một cậu bé nhỏ tuổi như thế lại hiểu được logic không hề phụ hợp với tuổi của mình.
"Con trai, con thông minh lắm." Vẫn là Dạ Diễm kịp phản ứng lại, ôm Tiểu Thiên Dực lên và hôn: "Không hổ là con trai ba."
"Hì hì, đó là điều đương nhiên, ba hổ không thể sinh được chó con đâu." Tiểu Thiên Dực kiêu ngạo nghiêng đầu.
"Con lại có thể nói được thành ngữ nữa cơ, ai dạy con thế?" Lam Thiên Vũ vô cùng kinh ngạc.
"Cụ ạ." Tiểu Thiên Dực chỉ vào ông cụ Dạ.
Ông cụ Dạ tươi cười nhìn Tiểu Thiên Dực, trong ánh mắt ánh lên sự tự hào.
…
Bữa ăn sáng hôm nay lại tràn ngập sự ấm áp, Tiểu Thiên Dực chính là ngọn nguồn của sự vui vẻ trong gia đình này, có cậu thì bầu không khí lại thoải mái hơn nhiều.