Ôn Hải nghiến răng quát lên: "Mấy người các cậu cũng cùng một giuộc với cậu ta sao?"
Những tùy tùng kia cười lạnh.
"Xin lỗi, ông chủ, có trách thì trách ông giàu có mà thất đức, từ trước tới giờ chưa từng đối xử tử tế với anh em chúng tôi, giờ ông cũng toi đến nơi rồi, đến cả Ôn Triều và Bart cũng đã phản bội ông, chúng tôi theo ông thì cũng chẳng có tiền đồ gì hết, không bằng mau chóng giải tán, đường ai nấy đi."
"Đúng đấy, Harry là anh em của chúng tôi, lúc đó chúng tôi cùng nhau ra nghề, cùng nhau dốc sức hết mình từ một phố nhỏ, anh ấy muốn báo thù đương nhiên chúng tôi sẽ đứng về phía anh ấy rồi."
"Các cậu là đồ phản bội chỉ biết ăn cây táo rào cây sung." Ôn Hải tức giận đến mức toàn thân run rẩy: "Bình thường tôi đâu có đối xử tệ bạc với các cậu đâu, vậy mà các cậu lại phản bội tôi."
"Phí lời, đi chết đi." Đầu ngón tay của Harry bắt đầu khẽ động đậy chuẩn bị nổ súng, chỉ cần ngón tay của anh ta bóp cò thì đầu Ôn Hải sẽ nổ tung.