"Vâng. " Tư Tuệ cảm động vô cùng, "Tôi nhất định sẽ làm tốt, cảm ơn ông, ông Ôn!"
"Ha ha, có gì mà phải cảm ơn chứ?" Ôn Hải cười khổ nói, "Tiêu Hàn là con trai ruột của tôi, những chuyện này tôi đều nên làm vì nó mà."
"Ơ..." Tư Tuệ cảm kích nói, "Mặc dù ông đã làm rất nhiều không nên, nhưng ông thật sự rất tốt với cậu chủ, ông ở sau lưng im lặng làm nhiều chuyện vì anh ấy như vậy, tôi thật sự rất cảm động, hi vọng sẽ có một ngày cậu chủ có thể hiểu được tấm lòng yêu thương của ông..."
Sắc mặt của Ôn Hải trở nên ủ rủ: "Có lẽ chỉ có ngày tôi chết, nó mới có thể hiểu được."
" Không đâu." Tư Tuệ an ủi, "Cậu chủ hiện tại rất quan tâm đến ông, vì ông mà anh ấy đã trở mặt với đám người của Dạ Diễm."