Lãnh Nhược Băng nghe ông cụ Dạ nói vậy trong lòng không khỏi mừng rỡ, nhưng cùng lúc bà cũng không dám tin, vì vậy tiếp tục gặng hỏi: "Thế nhưng lần này Lôi Liệt mất tích rất có thể là do đối thủ của Lôi Chấn Đình bắt cóc."
Nghe thấy vậy Bá Kiêu và Triệu Quân vô cùng ngạc nhiên: "Nghiêm trọng vậy sao? Chúng tôi còn tưởng là vì chuyện của nhà William."
Ông cụ Dạ vẫn bình tĩnh như vậy, nhắm mắt rồi lại mở mắt nhìn Lãnh Nhược Băng, nói từ từ từng câu từng chữ một: "Chấn Đình… có thể… ngồi được… ở vị trí đó, không… dễ dàng… vậy đâu…"
Lãnh Nhược Băng đợi ông cụ nói tiếp nhưng ông cụ Dạ cũng không nói tiếp mà lại cúi đầu tiếp tục lim dim.
"Ông cụ Dạ, cụ đã nói xong rồi sao? Ý của cụ là sao?" Lãnh Nhược Băng thận trọng hỏi.
Ông cụ Dạ không trả lời, chỉ một lát sau đã vang lên tiếng ngáy như sấm, ông cụ đã ngủ thiếp đi, gần đây ông cụ luôn như thế, vô cùng thích ngủ, đặc biệt là lúc nhá nhem tối, một lát là lại ngủ mất.