Nghe Lôi Liệt nói vậy, William Phỉ Nhi yên lặng, trong lòng tự xem lại bản thân, hình như mình thật sự có hơi quá đáng, Darn cũng không hề nợ cô điều gì, cô đúng là không nên cư xử với ông ấy như vậy.
"Được rồi, Phỉ Nhi, đừng nên suy nghĩ lung tung, để bản thân bình tĩnh lại thì em sẽ tìm được câu trả lời." Lôi Liệt kéo William Phỉ Nhi lại, nhẹ nhàng xoa tóc cô.
William Phỉ Nhi nhắm mắt lại, yên lặng rúc vào lòng anh, trong lòng ngũ vị tạp trần...
**
Cùng lúc đó, bà Sophie gọi điện thoại cho Lãnh Nhược Băng, nói với bà về chuyện của Lôi Liệt và William Phỉ Nhi, bà Sophie giấu chuyện về thân thế của William Phỉ Nhi, chỉ nói là William Phỉ Nhi không bị bắt cóc mà đang nghỉ ngơi ở nhà của bạn bà ấy, đúng lúc bạn của bà ấy là bác sĩ khoa ngoại có tiếng nên tiện thể chữa trị vết thương ở chân của Lôi Liệt.
Lãnh Nhược Băng cảm thấy có gì đó kỳ lạ, nhưng mà bà cũng không hỏi kỹ qua điện thoại mà khách sáo trả lời bà Sophie.