"Ngày mai hai người lại đến thay ca, hiện tại cũng đừng từ chối nữa." Dạ Diễm ép buộc hai người họ đi vào thang máy, "Hai người nhanh về nghỉ ngơi đi! ! !"
"Được rồi." Lãnh Nhược Băng đành phải đồng ý, "Con và Triệu Quân thay phiên nhau ngủ đi, đừng chịu quá lâu, Lôi Liệt đã vượt qua giai đoạn nguy hiểm, không sao đâu."
"Con biết rồi ạ." Dạ Diễm gật đầu.
. . .
Lãnh Nhược Băng cùng Lam Thiên Vũ đi thang máy xuống lầu, Triệu Quân đúng lúc chạy tới đón họ: "Vừa rồi tôi đã nghe điện thoại của anh cả, anh ấy bảo tôi đưa hai người về nhà, xe đã chuẩn bị xong, hai người mau lên xe đi."
"Ừm." Hai người lên xe, còn đang suy nghĩ về vấn đề vừa rồi, Lam Thiên Vũ nhíu mày nói, "Mẹ ơi, con càng nghĩ càng thấy rất có khả năng, bởi vì thế lực ở Pháp của Austin rất lớn, lại có chỗ dựa là nữ hoàng, lại thêm chuyện gia tộc William không có tiếng nói, cho nên Bà Sophie mới trốn tránh như vậy."