Chereads / Công tước / Chapter 28 - Chương 28: Cắn tôi đi! (2)

Chapter 28 - Chương 28: Cắn tôi đi! (2)

Cung Ngũ nằm bên cạnh nhìn chằm chằm vào ngón tay Cung Tứ đã được băng bó lại, "Anh Tư, ngón tay này về sau sau có phải chính là đối tượng trọng điểm được bảo vệ không?" Cô nhìn Cung Tứ, vẻ mặt áy náy hỏi: "Nếu như sau này em có chị Tư, nếu hai người có nhu cầu đặc biệt gì đó, liệu ngón tay này có ảnh hưởng đến sự phát huy của anh không?"

Cung Tứ trợn mắt: "Nhu cầu đặc biệt cái gì?"

Cung Ngũ dè dặt liếc nhìn anh, nói: "Em thấy trong tiểu thuyết hay viết... Chính là nam nữ trong lúc đó... dùng ngón tay để..."

Cô vừa nói vừa nhíu mày ra hiệu với Cung Tứ, vẻ mặt như thể "chúng ta là đồng bọn".

Mặt Cung Tứ co rút, cảm thấy thực sự không thể giao tiếp một cách bình thường với em gái ruột của mình về đề tài này.

Bộ Sinh cắn răng, "Tiểu Ngũ, em hiểu cái gì chứ?"

Cung Ngũ lầu bầu, "Hiểu chứ, trong tiểu thuyết có viết mà..."

Cung Tứ muốn đào hố chôn cô xuống đó, vội vàng chuyển đề tài, "À này Tiểu Ngũ, tối qua Ngôn Thanh gọi điện cho anh, nói em không cần đền mười triệu nữa à?"

Cung Ngũ rất thích đề tài này, cô liều mạng bị chó đuổi qua hai bến xe mới bảo vệ được mười triệu, không ngờ tin tức này lại được truyền đi nhanh như vậy!

"Anh Tư, anh cũng thấy là em rất giỏi đúng không?" Cung Ngũ hưng phấn, "Chiếc xe đó mấy hôm trước vẫn còn nói là bị em đập đúng không? Hôm qua em đến Yến gia, giữa đường nhìn thấy chiếc xe đó vẫn đi trên đường ngon lành, đó chẳng phải là đang lừa em đó sao? Anh đoán xem em đã làm thế nào?"

Trực giác nói cho Cung Tứ biết sẽ không có chuyện hay ho gì, anh lo lắng hỏi: "Thế nào?"

Bên kia, Bộ Sinh cũng dỏng tai lên, nhìn cô.

Cung Ngũ đắc ý nói: "Em giả bộ bị đụng xe."

"Tiểu Ngũ, chuyện đó vẻ vang lắm sao?" Cung Tứ bất lực không biết nói gì, "Cái vẻ mặt đắc ý này của em là sao chứ?"

"Haizzz, anh Tư anh đừng có nóng, nghe em nói hết đã." Cung Ngũ khua tay, "Em đưa bản báo cáo giám định ra nói lý lẽ rồi nói rõ sự thật với anh ta, sau đó anh ta cảm thấy có lý... Đúng rồi anh Tư này, em nói cho anh biết nhé, cái người đó thú vị lắm, anh ta chính là thế này..."

Cung Ngũ làm động tác quay đầu, mô phỏng cảnh slow motion trên ti vi, biểu diễn lại toàn bộ xong, cô nhìn Cung Tứ, nhấn mạnh, "Anh ta chính là như vậy!"

Khóe miệng Cung Tứ lại co rút, sau đó chép miệng: "Chuyện đó... chúng ta không nói chuyện đó..."

"Anh Tư, em nói cho anh biết, chuyện đó thú vị lắm đấy!" Cung Ngũ mở to đôi mắt hoa đào xinh đẹp: "Ôi mẹ ơi, đúng là làm em sốt ruột chết đi được. Em ở bên này luyện Vịnh Xuân quyền, chiu chiu chiu chiu, tốc độ cực nhanh, còn anh ta ở bên kia đánh Thái Cực quyền, một quả dưa hấu lớn, một đao bổ làm đôi..."

Cung Tứ ôm mặt, Bộ Sinh chống đầu, vẻ mặt hai người đều bất đắc dĩ không biết phải làm sao.

"Em nói thật đấy!" Cung Ngũ thấy hai người đều không tin, vẻ mặt phiền muộn, "Em không gạt hai người đâu!"

Bộ Sinh thở dài, đứng dậy, đến kéo cô ngồi xuống: "Tôi tin, nếu không thì tại sao mười triệu kia lại vô duyên vô cớ không cần phải đền nữa, có đúng không?"

Cung Tứ liếc nhìn Cung Ngũ, không biết cô có biết chuyện sau đó hay không. Tối qua, Cung Ngôn Thanh tức giận đùng đùng gọi điện tới, nói là không biết Tiểu Ngũ đã tìm phải nhân vật nào, món nợ mười triệu lại đổ lên đầu Cung gia. Mà ông nội họ căn bản không định lo món nợ này, cuối cùng chỉ có thể là nhà họ tự chi.

Cung gia giàu có chứ không phải chi nhà họ giàu có. Huống hồ bọn họ là chi thứ tư, theo chế độ xưa thì con thứ xưa nay chưa bao giờ được coi trọng.

Vì chuyện này, Cung Truyền Thế tức đến mức đổ bệnh, mấy người anh trai trong nhà cũng tức đến phát điên, món nợ lớn như vậy tự dưng ở đâu chui ra chứ?