Cậu ngại không dám nói đó chỉ là chiếc xe van rẻ tiền ba cậu chuyên dùng để nhập hàng. Yến Đại Bảo vội vàng bước đến trước một bước, muốn đứng song song với Cung Ngũ "Ba tớ có rất nhiều xe, ông ấy rất thích mua xe, mẹ tớ thì không cho ông ấy mua nhiều."
Cung Ngũ lẳng lặng bước sang bên cạnh một bước, chưa kịp đứng vững thì phát hiện đôi chân mang giày da của Yến Đại Bảo đã kề sát vào cô trong quá trình nói chuyện.
Cung Ngũ chớp mắt hai cái, đưa mắt nhìn xung quanh, lo sợ người ba có mặt khắp nơi của Yến Đại Bảo bất ngờ xuất hiện rồi cho người chặt ngón tay cô.
"Ý, An Hổ Phách và Lam Anh đến rồi!" Cung Ngũ đột nhiên chạy ra ngoài cửa: "Tớ đi đón bọn họ!"
Việc An Hổ Phách và Lam Anh đến khiến Cung Ngũ thở phào nhẹ nhõm, tuy Yến Đại Bảo vẫn dính lấy cô nhưng khi cô bỏ đi thì Yến Đại Bảo cũng không phải một mình đáng thương đứng đó nhìn theo cô. Cung Ngũ không chịu nỗi ánh mắt uất ức và đáng thương của cô ấy.