Lục Minh cẩn thận tìm một sợi tóc rụng của Cảnh Y Nhân ở trên gối, rồi cất sợi tóc vào trong túi niêm phong.
Anh đặt một nụ hôn lên trán cô, sau đó nhẹ nhàng rời khỏi phòng mà không gây ra một tiếng động nào.
Lục Minh giao túi đựng sợi tóc cho đội trưởng đội cảnh vệ rồi đi cùng với bọn họ...
…
Cảnh Y Nhân ngủ một giấc tới tận trưa hôm sau mới tỉnh lại.
Cô không thấy Lục Minh ở trong phòng, sờ tay lên phần giường bên cạnh đã thấy lạnh ngắt rồi.
Cô hốt hoảng bước xuống giường, đẩy cửa phòng ra, hỏi cảnh vệ gác cửa: "Lục Minh đâu rồi? Anh ấy đi đâu rồi?"
Cảnh vệ cung kính trả lời: "Xin lỗi, thưa cô Cảnh, chúng tôi cũng không rõ, bây giờ cô có thể về nhà rồi, xe đang đợi ở cửa Nhà Vàng."
"..." Không thấy Lục Minh đâu, còn cô thì được về nhà, cô có thể yên tâm về nhà được sao?
Nghĩ vậy, Cảnh Y Nhân trở lại phòng, tìm điện thoại di động của mình.
Cô lấy điện thoại ra xem, nhưng điện thoại đã hết pin rồi.