Sau khi anh có hảo cảm với cô mà cô lại dám than thở rằng mình khổ sở với người khác ở sau lưng anh.
Trong đáy mắt lạnh lẽo của Lục Minh thoáng qua một tia cô đơn, anh lạnh lùng nhìn thẳng vào Cảnh Y Nhân.
Càng nghĩ trong lòng anh lại càng tức.
"…" Khuôn mặt nhỏ nhắn của Cảnh Y Nhân bị Lục Minh bóp phát đau, miệng cô chu ra.
Hành động đột ngột của Lục Minh làm Cảnh Y Nhân không hiểu ra sao, mặt bị đau nên cô nhíu mày, mắt mở to tròn.
Miệng bị ép chu ra nên lời nói không rõ ràng: "Cậu! Cháu không hiểu cậu đang nói gì cả."
"…" Ánh mắt lạnh lẽo của Lục Minh nhìn Cảnh Y Nhân vài giây, rồi anh nâng mắt, lạnh lùng nhìn La Mỹ Mỹ đang đứng sững ở bên cạnh, gầm một tiếng: "Cô có thể đi được rồi đấy."
"…" La Mỹ Mỹ sợ đến rụt vai lại, nắm chặt tiền lẻ trong tay, rồi cầm que kem, xoay người chạy mất.