Chereads / Nhật ký trưởng thành của Nữ Oa / Chapter 8 - Chương 07: Thảo luận chuyện tìm việc

Chapter 8 - Chương 07: Thảo luận chuyện tìm việc

"Gốm nghệ thuật thì thế nào?" Dương Nghiên cười cười đưa ra lời đề nghị, "Dù sao cũng đều là chơi bùn cả, một nắm bùn cũng là chơi, một gian nhà cũng là chơi..."

Ánh mắt Lý Trường sáng lên: "Nhị Lang Thần, ý tưởng hay đấy."

Phong Tiểu Tiểu đen mặt lại.

Thường là nữ chính trong truyện thì phần lớn đều sẽ có một vài kỹ năng đặc biệt, độc nhất vô nhị. Nói ví dụ như chơi lửa một cách đẳng cấp, chơi nước một cách uyển chuyển xinh đẹp, chơi sấm sét khí thế kinh người, chơi băng cao quý lạnh lùng... Tại sao đến phiên cô lại biến thành chơi bùn?

Đương nhiên, nếu thật sự có điểm gì tốt thì bùn cũng không quá khó chấp nhận. Vấn đề là cho tới bây giờ, ngoài việc một lần thấy mình biến thành đuôi rắn trong phòng bệnh kia ra thì Phong Tiểu Tiểu thật sự không phát hiện cái thân phận Nữ Oa này của mình còn có cái gì đặc biệt. Hai người kia bảo cô đi mở lò gốm nghệ thuật là thật sự suy nghĩ vì cô chứ không phải đơn thuần chỉ muốn xem náo nhiệt sao?

Trong chốc lát, hai gã đàn ông nhàm chán đã phấn khởi thảo luận ầm ầm, nhất trí cho rằng gốm nghệ thuật là một ý tưởng không tệ chút nào. Vì thế, công việc tương lai của Phong Tiểu Tiểu tạm thời cứ vậy mà được quyết. Nếu như không có bất kỳ chuyện ngoài ý muốn nào xảy ra thì sẽ không có gì thay đổi.

"Thần lực của Tiểu Oa đã khai thông đến mức nào rồi?" Sau khi viết viết, vẽ vẽ một lúc trên bản kế hoạch, Lý Trường đột nhiên hỏi, "Nhị Lang Thần thoạt nhìn thì là thức tỉnh từ khi còn nhỏ rồi, chỉ là lúc trước pháp thân chưa thức tỉnh nên cảm giác không rõ ràng lắm mà thôi. Nhưng thần lực của con tương đối đặc biệt, cho nên chỉ sợ thức tỉnh sẽ khó hơn Nhị Lang Thần một chút."

Phong Tiểu Tiểu buông tay: "Đến bây giờ con còn chẳng biết mình có thể làm gì."

"Nữ thần thượng cổ... Nói thật, khi thiên đình thành lập thì Nữ Oa đã tiến vào đại đạo từ lâu rồi, cho nên chúng ta cũng không rõ lắm về năng lực của con, nhưng đoán đại một chút thì vẫn có thể." Lý Trường trầm tư trong chốc lát, "Nữ Oa đã từng nặn đất tạo thành người, luyện đá vá trời, cho nên am hiểu nhất là việc lấy bùn đất sáng tạo và tu sửa tất cả những gì có sinh mệnh lại không có sự sống. Hơn nữa, tượng đất Nữ Oa nặn ra tục truyền là mở đầu cho nhân loại, bởi vậy sư phụ đoán con còn có khả năng khai thông linh trí... Chỉ là trái đất hiện giờ linh khí mỏng manh, khai thông linh trí sẽ tương đối khó khăn. Vì thế, con vẫn nên hướng tới việc tu sửa trước đi."

"Tu sửa..." Phong Tiểu Tiểu đầu đầy vạch đen, "Hai người xác định con nên mở lò gốm nghệ thuật chứ không phải nơi thu nhận hàng second hand?"

Tuy trước đây cũng khá gần gũi với bùn đất, nhưng cái thứ gốm nghệ thuật này, dù sao cũng cần phải có chút tính nghệ thuật đúng không? Phong Tiểu Tiểu thật sự không cho rằng tay nghề của mình có thể lấy ra mà gặp người.

"Đường đường là Nữ Oa, sao có thể đi nhặt rác được!"

Lý Trường phẫn nộ.

Dương Nghiên phụt nước.

Phong Tiểu Tiểu giận dữ nhìn hai kẻ đểu cáng kia.

Lý Trường rống xong thì thở mạnh một cái, bình tĩnh lại được một chút. Sau khi cảm xúc hồi phục, liền hung hăng vẽ một vài vạch đen trên tiêu đề bản kế hoạch: "Cứ quyết như vậy, Tiểu Oa mở phòng gốm nghệ thuật đi… Vị trí cửa hàng mặt tiền cùng các loại công cụ, đất sét sư phụ sẽ tìm người chuẩn bị, mấy ngày sau thì khai trương."

"Sẽ lỗ vốn cho xem…" Phong Tiểu Tiểu nhịn không được mà giơ tay ý kiến, "Con thật sự không biết nặn tượng đất đâu."

Dương Nghiên ho khan vài tiếng: "Nặn gốm nghệ thuật cũng giống như nặn các loại đồ chứa thông thường thôi. Các loại tác phẩm tượng đất nghệ thuật thật sự không ai trông cậy vào cô đâu… Hơn nữa, chỗ cửa hàng mặt tiền này chủ yếu kiếm tiền ở phần DIY(2), cho khách hàng một không gian để tìm niềm vui, cô chỉ cần chờ thu tiền là được rồi."

(2)DIY: Viết tắt của "Do it yourself", nghĩa là đồ tự tay làm.

"Ý của anh là nặn mấy đồ như cốc chén ấy hả?"

"… Thật ra cũng có công cụ tắm giặt nữa." Dương Nghiên lặng lẽ đáp.

"Nhưng mà nếu chỉ là thử làm mấy cái đồ chứa thì liên quan gì đến thần lực của Nữ Oa?" Phong Tiểu Tiểu tương đối thực tế nói ra mấu chốt vấn đề.

Lúc này Lý Trường cũng lặng lẽ nói: "… Nhưng đều liên quan đến bùn mà."

"…" Có thể đừng lúc nào cũng kéo một thiếu nữ xinh đẹp như cô và bùn vào với nhau được không!

Phong Tiểu Tiểu không còn gì để nói.

***

Sau đó ở buồng bên cạnh trong khu nhà trọ, không quá một ngày Phong Tiểu Tiểu đã mau chóng thu hoạch được một căn cửa hàng mặt tiền. Hiệu suất làm việc của Lý Trường khá cao, không đến một ngày cũng đã xác định vị trí của tiệm gốm nghệ thuật tương lai. Lại nhanh như chớp dùng tiền liên hệ với các cơ quan tương ứng để xử lý hết các vấn đề về thủ tục. Tiền trong mắt Lý Trường hoàn toàn không phải là vấn đề, chỉ cần nhà có nguồn gốc rõ ràng, tất cả đều dễ bàn.

Nhưng điều đáng kinh ngạc chính là Dương Nghiên cũng bỏ ra không ít công sức trong đó. Người này dường như có các đường dây thông tin, các mối quan hệ. Các khâu quyết định mà gặp phải vấn đề gì đều có thể tìm anh ta nghĩ cách giải quyết. Ngoài việc yêu cầu không thể nhắc đến tên anh ta ra, ví dụ nơi nào có người có thể làm được việc gì, nơi nào có thể thuê mua nhân công giá rẻ hoặc công cụ, nguyên vật liệu… Dùng lời của Phong Tiểu Tiểu mà nói thì người này có tính năng không kém gì bác "Gúc gồ".

"Thế nào, yêu anh đây rồi hả?" Vừa mới gác điện thoại tư vấn cho Lý Trường xong, Dương Nghiên rốt cuộc không thể không để ý đến ánh mắt quỷ dị của Phong Tiểu Tiểu, nhịn không được mà đặt máy tính trên tay xuống, quay sang đùa giỡn cô.

Phong Tiểu Tiểu thầm khen người này da mặt thật dày: "Anh nghĩ nhiều rồi… Tôi chỉ tò mò vì sao anh lại sôi nổi góp sức với sư phụ tôi như vậy?"

Đừng nói gì tới cái thần thoại, truyền thuyết linh tinh gì đó. Chính bản thân Phong Tiểu Tiểu cũng từng đi vào giấc mộng, đại khái có thể nhận thức được tâm tình khi hồi phục của các vị thần. Đối với cô mà nói, tuy cái thân phận Nữ Oa ngoài ý muốn này quả thật khiến cô kinh ngạc một chút, nhưng ở trong thế giới đô thị hiện đại, cho dù có là thân phận thần tiên thật thì cũng chẳng có gì hay ho để mà khoe khoang.

Linh khí trên Trái đất quá loãng, các vị thánh ngày xưa đã không còn mạnh đến mức có thể dời sông lấp biển nữa rồi. Thiên đình xuống dốc, cái gọi là địa vị cao quý, quan sát chúng sinh chẳng qua cũng chỉ là một câu chuyện vui mà thôi.

Không có thần thông, không có bài vị. Cái gọi là thần tiên và người thường có khác nhau là bao?

Mỗi thời kỳ văn minh đều có thịnh suy, luân phiên thay đổi, đang lên đấy nhưng rồi cũng có thể lụi tàn trong chớp mắt. Trái đất đã bước sang thời đại của khoa học kỹ thuật, trong mắt con người ở xã hội hiện đại, có được địa vị, quyền thế, tiền bạc, gia thế mới coi như là người thành công… Cô là Nữ Oa thì sao? Ra cửa không có tiền thì đến chai nước có ga cũng không mua nổi. Đến ngân hàng làm việc vẫn phải xếp hàng, vẫn phải nhìn vẻ mặt không mấy kiên nhẫn của mấy cô nhân viên ngân hàng, cũng chẳng thể thành khách VIP mà vào mấy câu lạc bộ cao cấp được.

Chẳng lẽ lại giống như trong tiểu thuyết, thân hổ chấn động một cái là muôn loài phải thần phục sao. Đến con trai phó, trưởng xã, huyện chẳng phải còn có thể tùy tiện đánh người như đánh PK đấy thôi?

Dựa theo cấp bậc trong truyền thuyết mà nói, Nữ Oa Phong Tiểu Tiểu cao hơn Nhị Lang Thần không chỉ một bậc. Nhưng ở góc độ hiện thực mà nói, Dương Nghiên trước mặt có mánh khóe thông thiên rõ ràng có cấp bậc cao hơn Phong Tiểu Tiểu tới mấy lần.

Như mọi người thường nói, người ta chính là cao phú soái(3).

(3)Cao phú soái: Chỉ người vừa có học thức cao, vừa đẹp trai lại vừa giàu có.

Dương Nghiên tranh cãi một tiếng xong không thèm để ý nữa mà tiếp tục quay đầu gõ bàn phím: "Dù sao cũng không có chuyện để nói, đùa một chút thôi. Trước kia tôi còn chưa từng thấy thần tiên sống đâu."

"… Chết anh cũng đã thấy đâu mà nói." Phong Tiểu Tiểu khinh bỉ.

"Ít nhất tôi cũng từng nhìn thấy tượng đắp bằng vàng." Dương Nghiên đột nhiên hào hứng, "Đúng rồi, cô nói xem tôi có nên đi miếu Nhị Lang Thần phía nam xem chút không nhỉ? Nghe nói nơi đó thờ tượng vàng của tôi đấy."

"Nói như vậy thì chắc tôi cũng phải đi núi Long Tuyền một chuyến nhỉ?" Tiếp tục khinh bỉ.

"Đi đi. Để tôi đặt vé cho, ngày mai chúng ta cùng đi. Đi Giang Tô trước, sau đó đi Cam Túc…" Dương Nghiên nói với vẻ đầy vẻ hào hứng.