Lý Trường thấy biểu tình của Phong Tiểu Tiểu thì có chút kinh ngạc: "Sư phụ không nghĩ tới tính cách con như vậy mà còn sợ quỷ?"
"Con mắt nào của sư phụ thấy con sợ quỷ?" Phong Tiểu Tiểu trợn mắt tỏ vẻ khinh bỉ.
"Vậy con đây là..."
Phong Tiểu Tiểu thở dài: "Khi một thứ... Một thứ, mình nhìn không thấy nó mà nó lại thấy được mình, cảm thấy không bình thường mới là bình thường, con vẫn cứ cảm thấy việc này thuộc loại theo dõi phi pháp."
Dương Nghiên hết nói nổi, Lý Trường cũng cạn lời, ba giây đồng hồ sau lấy ra một cái bình nhỏ: "Nếu xác định có quỷ hồn, như vậy chuyện sẽ dễ hơn nhiều so với tưởng tượng. Tiểu Oa, con cắn ngón tay đi."
"Vì sao?"
"Đây là nước mắt ngưu, sau khi có pháp lực thêm vào rồi vuốt lên mí mắt là có thể nhìn xuyên âm dương." Lý Trường hoài niệm than, "Vạn pháp ẩn lui, thần thông xuống dốc, nếu là trước kia thì cần gì đến máu thần, trực tiếp lấy nước mắt ngưu làm cái phép thuật nhỏ là được. Nhớ năm đó..."
"Được rồi, đừng có dài dòng." Phong Tiểu Tiểu thật sự chịu không nổi Lý Trường hở tí là hướng về ngày xưa huy hoàng. Mọi người đều là thần đã thức tỉnh, lại chỉ mình ông ta có nhiều tật xấu như vậy, chẳng lẽ thật sự là người lớn tuổi đều có tật xấu này?
Đoạt lấy chiếc bình nhỏ, Phong Tiểu Tiểu liền muốn trực tiếp vuốt lên mí mắt, Lý Trường vội ngăn lại: "Trước tiên phải trộn máu đã!"
"Tại sao?" Phong Tiểu Tiểu khó chịu, "Vốn chính là máu của con, toàn thân con chỗ nào không có máu? Dù sao chỉ cần chờ nó thẩm thấu vào da sau đó hòa vào máu là được. Tại sao con nhất định phải cắn tay mình?" Đây chính là phân tích khoa học, tuyệt đối là lý luận có căn cứ hợp lý.
Lý Trường há hốc mồm cãi: "Nhưng mà, kia là quá trình bình thường... Hơn nữa, con không cảm thấy cắn ngón tay tương đối có khí thế sao?"
"..."
Không thèm để ý nữa, dốc ngược cái bình. Phong Tiểu Tiểu không để ý tới Lý Trường một bên kêu rên thở dài, trực tiếp bôi nước mắt ngưu lên mí mắt, hấp thu chất lỏng tinh túy, sau đó mở mắt, quả nhiên liền thấy được ba ma trơi mà Dương Nghiên nhắc tới kia... Không sai, là ba quỷ ảnh màu xanh.
"Cô ta hình như có thể thấy rõ chúng ta!" Quỷ hồn A chỉ tay vào Phong Tiểu Tiểu kinh ngạc hô.
"Chị em, cô rất được!" Quỷ hồn B vui sướng vạn phần vứt bỏ Dương Nghiên mà chạy tới.
"Thượng thần xin hãy giải oan cho chúng ta a…" Quỷ hồn C thê lương khóc thảm.
Quỷ hồn A, B: "..."
"Ách... Ngại quá, bởi vì cảnh tượng này thật sự rất có không khí, không cẩn thận liền hô lên." Quỷ hồn C có chút ngại ngùng gãi đầu, "Chẳng qua, không nghĩ tới những thần thoại quỷ quái tao cho rằng lừa người lại là thật, sớm biết thế này khi còn sống nhất định sẽ theo đuổi hình tượng tốt đẹp."
Hai hồn ma, thêm cả Phong Tiểu Tiểu giơ ngón giữa khinh bỉ.
Dương Nghiên thấy không rõ quỷ hồn cũng nghe không được giọng của bọn họ, nhưng có thể thấy được ba đám sương mù rời khỏi mình đi dây dưa Phong Tiểu Tiểu. Vì thế quay đầu gật gật đầu với Lý Trường: "Nước mắt ngưu kia quả nhiên hữu dụng, ông muốn dùng không?"
Bởi vì Nữ Oa không chịu hy sinh dâng hiến, cho nên Lý Trường đang rối rắm muốn cắn ngón tay mình kinh ngạc ngẩng đầu: "Không cần trộn máu?"
"..." Dương Nghiên cạn lời, cầm lấy cái chai rồi xoa như Phong Tiểu Tiểu, sau đó mở mắt: "Rồi, ba người bọn mi có chuyện gì cứ nói thẳng, đừng dài dòng."
Mắt thấy có vẻ muốn bắt đầu nói chính sự, Lý Trường cũng vội cầm lấy cái chai, bôi lên mắt mình và mắt Tiểu Khương. Người sau không dám phản kháng trưởng bối của Phong Tiểu Tiểu đành phải kiên trì để người đụng tới, sau khi mở mắt chính là vẻ mặt kinh ngạc: "Thì ra thật sự có quỷ nha..."
"Quả nhiên Tiểu Khương cũng là thần..." Lý Trường vừa lòng gật đầu. Huyết thống làm chứng, nước mắt ngưu không trộn lẫn pháp lực chỉ có người có huyết mạch của thần thượng cổ trong cơ thể mới có thể trực tiếp sử dụng.
Bốn người ba quỷ tìm chỗ bí mật, sắp xếp ngồi xong, chuẩn bị kể chuyện xưa và nghe kể chuyện, chỉ có Khương Lễ trước sau như một vẻ mặt tò mò nhìn xung quanh, Phong Tiểu Tiểu buồn bực: "Đang nói chính sự, cậu làm gì vậy?"
"Mình muốn nhìn một chút xem người mình giết trước kia có ở đây không." Khương Lễ nghe câu hỏi của Phong Tiểu Tiểu vội quay đầu lại, ngượng ngùng đỏ mặt nhỏ giọng nói, "Trước hoàn thành xong một vụ... Mình vốn đã mua cái dây cột tóc kim cương muốn tặng cậu. Sau khi làm xong nhiệm vụ lại không thấy tăm hơi, mình muốn hỏi người kia một chút xem có đánh rơi ở nhà anh ta hay không."
Phong Tiểu Tiểu cạn lời: "Yên tâm đi, nếu thật là rơi ở nhà người kia thì cảnh sát đã sớm căn cứ vào vân tay tìm tới cậu rồi... Nhân tiện nói luôn, tôi không thích buộc tóc."
"Ưm… ưm. Tiểu Tiểu thật chất phác, nhưng dây cột tóc kia thật sự rất đẹp, sau đó mình vẫn luôn không tìm được cái nào đẹp hơn." Khương Lễ vội nịnh nọt, sau đó thất vọng nói.
Ba quỷ hồn kinh hãi, nghiêm nghị tôn kính Khương Lễ: "Người anh em này là?"
"À, nhà của tôi làm nghề sát thủ. Cam đoan danh dự uy tín lâu năm..." Khương Lễ theo bản năng thuật lại quảng cáo kinh doanh của nhà mình đến tận câu chiết khấu cuối cùng kia. Sau đó nhiệt tình kéo mối làm ăn: "Ba vị muốn báo thù có thể ủy thác nhà chúng tôi vì các vị phục vụ... Ờ, nhưng chúng tôi không nhận tiền âm phủ." Nói xong lời cuối cùng, Khương Lễ có chút rối rắm bỏ thêm một câu.
Ngón tay giữa Dương Nghiên day day ấn đường tỏ vẻ có chút đau đầu: "Nước mắt ngưu cũng giúp tăng mạnh hiệu quả của mắt thông thiên? Tôi cảm thấy màu máu trên người thằng nhóc này dường như càng đậm hơn... Không biết giết bao nhiêu người mới có thể có hiệu ứng thế này?"
"Lệ khí của cậu ta quả thật có chút nặng. Trừ bỏ pháp thân thì bản thân liền khác biệt với chúng ta, còn có sát nghiệp nhiễm qua nhiều năm như vậy." Lý Trường gật đầu, "Hiện nay linh khí loãng, quỷ hồn vốn không dễ dàng thành hình, nếu như thật sự là cậu ta giết, chỉ sợ lúc hồn lìa cũng đã chịu không nổi lệ khí này mà hồn phi phách tán." Hiện tại, ba quỷ hồn không có việc gì là bởi vì vận khí tốt, linh khí thần thông trên người Nữ Oa vừa vặn có thể làm linh hồn dễ chịu.
Có lẽ là ý thức được Dương Nghiên và Phong Tiểu Tiểu là bởi vì thân phận đặc thù mới có vẻ thân mật. Hơn nữa bây giờ mình cũng thuộc đoàn thể bí mật nhỏ của Phong Tiểu Tiểu, thái độ của Khương Lễ với Dương Nghiên cũng tốt hơn vài phần, ngoan ngoãn trả lời vấn đề của đối phương: "Bởi vì còn liên quan đến việc tôi còn chưa tốt nghiệp, cho nên hiện nay chỉ có nghỉ đông và nghỉ hè mới có thể nhận việc. Nhà của tôi có quy định, đối với vị thành niên từ mười sáu tuổi thì bắt đầu nhận hai đơn hằng năm, chủ yếu là luyện tập và thích ứng..."
Nói tới đây mặt liền đỏ lên, lại quay về phía Lý Trường: "Nhưng cháu tương đối có thiên phú, hằng năm chia đều có thể tiếp nhận trung bình bốn đơn, mỗi đơn trung bình đều ba mươi vạn... Ba cháu nói cháu còn có thể tiếp tục phát triển. Cho nên chú, cháu cưới Tiểu Tiểu nhất định sẽ không để cho cô ấy phải lo vấn đề sinh hoạt! Xin yên tâm đem con gái chú giao cho cháu đi!"
Ba người ba quỷ: "..."
"Vừa nãy nói đến chỗ nào rồi nhỉ? À, các người rốt cuộc chết như thế nào?" Sau khi trầm mặc nửa phút, Phong Tiểu Tiểu dường như vô cùng tự nhiên mà dẫn dắt quay lại chủ đề.
Ba quỷ cứng ngắc cùng nói sang chuyện khác: "Ờ? A, chúng tôi thật ra là bị người trong bang phái chém chết, không liên quan gì tới các người..." Thế giới thần tiên quả nhiên quá khó lý giải, bọn họ thật muốn về lại sao Hỏa.