Từ trước đến nay Bàn Cổ vẫn luôn vô cùng hăng hái đi gây chuyện gợi đòn. Sau khi thức tỉnh, hắn cũng chạy ngược chạy xuôi, chăm chỉ hút thâm thù đại hận từ người ta.
Mặc dù có rất nhiều người căm hận hắn tới nghiến răng nghiến lợi, nhưng nếu tính đến những người có thể thực sự đối phó với hắn thì đúng là chẳng có ai.
Phục Hy chủ yếu là lười tính kế, cứ chộp được là trực tiếp mang ra đánh. Phong Tiểu Tiểu cùng lắm thì cũng chỉ xử lý những đồng bọn hợp tác với hắn, rảnh rảnh thì đòi chút phí bồi thường thiệt hại.
Ngoại trừ hai người này, về cơ bản thì Bàn Cổ sẽ không chịu lép vế trước bất kỳ ai.
Vì thế lần này hắn đột nhiên ngất đi, thật đúng là làm Phong Tiểu Tiểu và Dương Nghiên hoảng hồn nhảy dựng lên tại chỗ.
Dương Nghiên suýt nữa phát bệnh, kinh hãi nhìn Bàn Cổ đang ngã lăn trên mặt đất không rời nổi mắt: "Chẳng lẽ điều tôi nói nghe quá đáng đến thế à? Khiến Tổ thần cũng phải tức xỉu luôn?"