Chereads / Nhật ký trưởng thành của Nữ Oa / Chapter 42 - Chương 41: Tìm cách chữa trị

Chapter 42 - Chương 41: Tìm cách chữa trị

Alexander trúng độc ở mức báo động.

Đối diện với Dương Nghiên sắc mặt ngày càng khó coi, con rắn trắng nhỏ ưỡn thân dũng cảm đứng ra gánh vác trách nhiệm: "Em sẽ chịu trách nhiệm!" Sau đó hít một hơi thật sâu lấy dũng khí, rồi xổ ra một đống lời kịch cứ như súng liên thanh, "Nếu thú cưng của anh không còn nữa, sau này em sẽ làm thú cưng của anh! Em ăn ít, chỗ ở cũng bé, không cần mặc quần áo, còn có thể giúp anh lấy báo, tháo giày, biết trông nhà, còn biết làm nũng nữa." Sau khi nói xong một hơi, trên mặt con rắn trắng nhỏ có chút ửng hồng.

"…"

Im lặng hồi lâu, chữ thập trên thái dương Dương Nghiên phập phồng như muốn nổ tung, anh quay đầu nghiêm túc đề nghị với Phong Tiểu Tiểu: "Bữa tối nay ăn canh thịt rắn đi!" Ngừng một chút, lại nghiến răng nghiến lợi u ám nói: "Bổ lắm đó…"

Con rắn trắng nhỏ hai hàng lệ tuôn rơi.

***

Con rắn trắng nhỏ là yêu quái còn quý hiếm hơn động vật trong sách đỏ ở xã hội hiện nay, sự tiến hóa của nó cũng nằm ngoài dự tính.

Theo trí nhớ được truyền lại của bản thân con rắn trắng nhỏ cho thấy, nó hình như là kết tinh tình yêu của cặp yêu quái nào đó ở thời cổ đại. Đáng tiếc lúc ra đời tư chất quá kém, luôn ở trong quả trứng mãi không nở được, đến sau khi cha mẹ nó dùng mọi cách để thử mà không được thì đành tuyệt vọng vứt bỏ nó, trước khi đi vẫn làm hết trách nhiệm, chôn nó vào trong cái động cũ nào đó, nghe nói từng là động phủ của thần tiên, sau đó vui vẻ dắt nhau đi chuẩn bị sinh một đám con khác.

Thế là năm tháng đổi thay, biển cả hóa nương dâu… Đợi đến sau khi thần tiên trên thế gian này đến lúc ngã xuống thì ngã xuống, lên trời thì lên trời, đến thời hiện đại không còn lại bao nhiêu người bạn, quả trứng rắn rốt cuộc hấp thụ đủ năng lượng lại nở ra ngoài dự tính. Từ khi phá vỏ đến hiện giờ đã là mười tuổi, vừa ra đời đã là thân yêu quái, có linh trí của một đứa trẻ, có thể biến đổi hình dáng, có thể phun độc… Ngoại trừ những điều đó ra thì cũng không có gì đặc biệt hơn những con rắn khác.

Con rắn nhỏ không biết một mình tu luyện ở trong núi sâu rừng già mấy năm, trải qua các loại cô đơn lạnh lẽo, cho nên khi gặp được loài khác thì hoặc là súc sinh không cùng ngôn ngữ với nó, hoặc là có cùng ngôn ngữ nhưng vừa gặp nó liền thét chói tai hoặc là muốn bắt nó… Rút kinh nghiệm xương máu, sau khi tâm linh yếu đuối chịu phải đủ loại tổn thương, con rắn nhỏ quyết định xuống núi, hòa nhập với xã hội, bước chân ra thế giới rộng lớn hơn để tìm kiếm các tiền bối yêu tộc để xin chỉ điểm cách tu luyện.

Cũng vì thế, con rắn nhỏ thuần khiết trốn ở một gia đình nọ ngoài bìa rừng, sau khi cùng chủ nhà xem xong ba tập phim "Tân Bạch nương tử truyền kỳ" đúng lúc đang nổi, con rắn nhỏ kích động tự cho rằng cuối cùng cũng tìm được tiền bối xà tộc tiếng tăm vang dội. Sau đó, nó tốn thời gian nửa tháng để xem hết bộ Bạch nương tử, sau đó lại cùng gia chủ nghiền ngẫm về các bộ phim ngôn tình. Cuối cùng, tính cách của con rắn nhỏ cứ thế mà bị các bộ phim truyền hình định hình lúc nào không hay, điên cuồng chạy theo con đường truy tìm tình yêu đích thực, hướng về tình yêu tốt đẹp…

***

"Ở nhà lớp trưởng của mọi người là vì muốn theo đuổi anh ta, nửa đêm mở ti vi là vì muốn xem drama, vết máu ở trên nền nhà là vì nhìn tạo hình bán khỏa thân của lớp trưởng sau khi tắm mà điên cuồng chảy máu mũi, nước trong bồn tắm dao động là vì cô ta trốn ở trong muốn tắm uyên ương với lớp trưởng…" Sau khi tổng kết lại toàn bộ đáp án cho những nghi vấn lúc trước, Phong Tiểu Tiểu cuối cũng không nhịn được đỡ trán, nói với ba tên côn đồ, "Tiết tháo của con rắn này đã mất hết, lớp trưởng của mọi người không có nguy hiểm gì đến tính mạng, nhưng sự trong trắng thì khó mà đảm bảo… Tình hình chính là như vậy, mọi người xem nên làm thế nào?"

Ba tên côn đồ hạn hán lời mà nhìn nhau, tình huống này quả thực có chút vượt quá khả năng tiếp nhận của mọi người.

Lại nhìn sang con rắn trắng nhỏ đã và đang quấn lấy Dương Nghiên, một tên côn đồ nghĩ rồi lưỡng lự nói: "Lớp trưởng mặc dù thật sự có chút đẹp trai, nhưng so với Nhị Lang Thần hình như vẫn kém xa… Theo tôi thấy ấy à, đối tượng của nó bây giờ đã thay đổi rồi đúng không?"

Ánh mắt của Phong Tiểu Tiểu bay đến chỗ con rắn rồi lại quay về, bình tĩnh gật đầu ra vẻ đồng tình: "… Tôi thấy cũng phải."

Con rắn nhỏ cố gắng tạo thiện cảm với Dương Nghiên: "Anh không thể chấp nhận tình yêu dị tộc sao? Thật ra một khi đã yêu thì tất cả đều không còn là vấn đề, em vừa rồi chỉ là có chút kích động, chưa nhìn rõ mặt anh… À, thực ra em có quen một bác sĩ thú ý tay nghề cũng khá tốt, anh ấy không chỉ đẹp trai, tính cách cũng rất ôn hòa, đương nhiên là đẹp trai vẫn kém anh một chút, nhưng… Lúc trước, khi em vừa đến thành phố này không cẩn thận bị bánh xe cán vào đuôi, chính là vị bác sĩ đó chữa cho, hay là mang chó của anh đi khám thử xem sao? Thật ra em cứ cảm thấy anh ấy hình như vẫn luôn yêu thầm em, nể mặt em thì có lẽ anh ấy sẽ giảm giá 20% cho anh, mặc dù anh ấy không biết em nói được…"

"Cút!" Chữ thập trên trán Dương Nghiên như muốn nổ tung.

Vì không để động vật quý hiếm tuyệt chủng khỏi địa cầu, Phong Tiểu Tiểu cuối cùng vẫn đứng lên hòa giải: "Hay là đưa Hao Thiên đi chỗ đó khám xem sao? Tôi cũng thấy đi khám bác sĩ sẽ đáng tin hơn, dù gì loại chuyện giải độc này tôi cũng không am hiểu lắm, nếu là ngoại thương thì còn dễ…"

Chim sẻ béo không ngừng kêu chiêm chiếp trên đầu chó cỏ, ánh mắt căm tức nhìn con rắn nhỏ, trông có vẻ rất muốn một miếng nuốt chửng đối phương như nuốt sâu bọ… Dù gì đều là đồng bọn, lại còn cùng một sếp, mối quan hệ giữa Phác Thiên Ưng và Hao Thiên Khuyển tuyệt đối không kém hơn lòng trung thành của chúng với Nhị Lang Thần.

Dương Nghiên nghiến răng: "Thú y có thể trị được độc của xà yêu sao?!"

"Theo như anh nói, đến cả bác sĩ loài người cũng chưa từng gặp phải ca bệnh này rồi." Phong Tiểu Tiểu bất đắc dĩ, "Ít nhất phạm vi chủng loại trị liệu của thú ý cũng coi như phù hợp hơn với Alexander nhà anh… Ngoan, nếu không ổn thì tôi nặn một cơ thể chó mới cho Hao Thiên nhà anh dùng?! Ngao Tây Tạng thế nào?"

"Trình độ của cô ấy hả…" Dương Nghiên cười khinh bỉ một tiếng, nhưng cũng coi như dịu đi vài phần. Lúc trước anh ta không nghĩ tới chiêu chết đi lại hồi sinh này, bây giờ nghĩ lại, xem ra tình hình cũng không phải quá tệ.

Dứt khoát ôm chó cỏ đứng dậy, Dương Nghiên nhìn con rắn nhỏ đang trườn lên người mình: "Trườn cái rắm, còn không mau dẫn đường?"

"Ủa, chúng ta không lái xe đi sao?" Con rắn nhỏ kinh ngạc.

"…" Phong Tiểu Tiểu sa mạc lời: "Đi xe cũng phải biết là đi đâu chứ… Thế này đi, mi nói tên đường và số nhà cho bọn ta."

Rắn nhỏ nhanh nhảu nói ra một chuỗi địa chỉ, sau đó nói: "Phòng khám bác sĩ đó mở gọi là phòng khám thú cưng Ái Tâm, hình như rất nổi tiếng."

Phòng khám thú cưng Ái Tâm? Cái tên này sao lại có cảm giác quen quen nhỉ.

Phong Tiểu Tiểu chỉ suy nghĩ một giây rồi bỏ cuộc, sang phòng bên cạnh biến hai chân trở lại, sửa sang quần áo rồi mới ra ngoài gọi Dương Nghiên: "Anh Nhị, anh lái xe đi, chó nhà anh để tôi ôm cho."

Dương Nghiên vội vã gật đầu, cũng không nhiều lời nữa, giấu mắt thông thiên rồi quay người đi thẳng ra cửa, xuống tầng lấy xe.

Khi đám người Phong Tiểu Tiểu bế chó cỏ ra ngoài, xe cũng đã đợi ở cửa, Dương Nghiên mất kiên nhẫn cầm tay lái trừng mắt nhìn bọn họ, có vẻ muốn ném thẳng họ lên xe rồi nhanh chóng chạy đi. Mà chủ tiệm quán nhỏ cách đó không xa đang dướn đầu dướn cổ, nhìn có vẻ như đang quan sát đám người này rốt cuộc muốn làm gì…