Trong lúc đầu óc mơ màng, Điềm Điềm cảm thấy mình sắp đến cực hạn, bên tai mơ hồ nghe thấy bác sĩ và y tá kêu "dùng sức", xa xôi như vọng từ phía chân trời tới. Bây giờ đừng nói cố sức sinh đứa bé, giờ cô ta có muốn mở to mắt cũng khó khăn.
Các nơi trên thân thể dần tê dại mất tri giác khiến cơn đau ở bụng trở nên rõ ràng hơn, giống như thai nhi trong người nặng ngàn cân muốn kéo cô ta rơi xuống địa ngục vậy.
Sâu trong cơ thể dần dâng lên cảm giác lạnh lẽo như băng, Điềm Điềm mơ hồ cảm thấy chắc lần này mình sẽ chết chắc.
Là báo ứng sao?
Cô ta chẳng qua chỉ làm sai một việc, cả đời này chỉ sai một lần như vậy mà thôi.
Không phải người ta vẫn nói quay đầu là bờ đấy sao? Cô gái nào lúc còn trẻ chẳng có ham thích hư vinh. Chẳng qua cô ta bị dục vọng lấn át liêm sỉ, lý trí, chọn sai một lần, từ đó không thể quay đầu, giờ phải dùng mạng sống để chuộc tội sao?