Sắc mặt Kiều Nhã Nguyễn trắng bệch, trán cũng lấm tấm mồ hôi.
Thủy An Lạc thấy thế càng thêm căng thẳng, một tay giữ lấy cánh tay Kiều Nhã Nguyễn, cô có thể cảm nhận được sự căng thẳng của bạn mình: "Nhã Nguyễn, rốt cuộc mày bị làm sao thế?"
Thủy An Lạc nói thì phát hiện xe đã đến điểm dừng tiếp theo, đây không phải chỗ Thủy An Lạc muốn xuống. Nhưng giờ cô không nghĩ được nhiều như vậy, trực tiếp quẹt thẻ mở ô rồi đỡ Kiều Nhã Nguyễn xuống xe. Phía sau trạm xe bus có một tiệm KFC, Thủy An Lạc vội vàng đỡ Kiều Nhã Nguyễn đi vào, sau đó đi mua một ly trà sữa nóng. Xong xuôi, cô ngồi xuống đối diện Kiều Nhã Nguyễn, vươn tay nắm lấy hai bàn tay đang lạnh run của bạn mình.
"Nhã Nguyễn, mày sao thế?" Thủy An Lạc hỏi lại lần thứ ba.
Trông thấy Kiều Nhã Nguyễn như thế này suýt chút nữa đã làm cô sợ đến phát khóc, vì cô chưa từng thấy một Kiều Nhã Nguyễn như thế này bao giờ cả.