Tô Hồng sững sờ. Người này cũng quá thông minh.
Nhưng không đợi cậu đáp lại, liền nghe Lăng Vân Tiêu nói tiếp:
"Vậy tôi có thể hỏi ngược lại ông chủ Tô một vấn đề không, chỉ cần ông chủ Tô không giấu diếm, tôi sẽ tiết lộ cho ngài một chút tình báo."
Tô Hồng chấn động: "Lăng đại soái cứ hỏi."
"Tôi đã biết ông chủ Tô không muốn rời đi, nhưng tôi vẫn muốn hỏi, vì lý do gì để cho ông chủ Tô không muốn rời đi?"
Vẫn là vấn đề này.
Tô Hồng vừa định trả lời, liền bị đánh gãy: "Ông chủ Tô suy nghĩ cho kỹ, tôi không muốn nghe lời nói dối."
Lăng Vân Tiêu thông minh đến phảng phất có thể đoán được tâm tư của Tô Hồng.
Tô Hồng không thích loại cảm giác này.
Nhưng Tô Hồng không thể không thừa nhận, nếu thiên hạ này rơi vào tay của Lăng Vân Tiêu, đó mới là tạo phúc cho thương sinh bách tính.