Trưởng thôn sợ hãi, mấy người này liếc mắt một cái đã nhận ra là người cao quý, đặc biệt là thanh niên mặc quân phục đứng sau thanh niên mặc áo dài…
Lộ ra lệ khí!
Tô Hồng thấy dáng vẻ tức giận của trưởng thôn, vội vàng nói: "Ngài đừng lo lắng, tôi là anh trai của vị tiểu thư kia… Nếu như ngài nhìn thấy em ấy, có thể báo lại hay không, bây giờ em ấy đang ở đâu? Cả nhà chúng tôi đều rất lo lắng cho em ấy."
Lời này của Tô Hồng nói ra rất chân thành, lão trưởng thôn nhìn thấy cô gái bên cạnh thanh niên mặc áo dài cũng đỏ mắt.
Ông thở dài:
"Ai...Vị tiểu thư kia và học sinh bên cạnh…quả thực đang ở…"
Nhưng còn chưa nói được một nửa, bên kia đột nhiên truyền đến tiếng mắng chửi kịch liệt——
"Hà Du! Tôi đã nói anh đừng ép tôi! Tôi còn phải nghĩ ra nên đi nơi nào đây…"
Tô Hồng ngẩn ra.
Giọng nói này cùng với giọng nói của Tần Thiển Thiển trong trí nhớ không giống nhau.
Hai gã sai vặt kia cũng lập tức quay đầu nhìn quanh: