Tô Hồng trầm mặc một lát, thở dài khe khẽ.
"Đại soái, cũng không phải là tôi cố ý ngăn cản…Thật sự là, hôm nay có nhiều bất tiện."
Hoắc Tàng hơi hơi nhíu mày.
Hoắc Phong càng thêm trực tiếp: "Có gì không tiện cậu cứ nói ra, hôm nay tôi dẫn theo trăm người tới kết thân, cậu không thể một câu không tiện liền đuổi ông đây đi được."
Tô Hồng cúi đầu xuống: "Tôi biết đại soái là nhân vật có uy tín có danh dự, cho nên chuyện này, cố ý mời đại soái tới sân sau…Ngoại trừ sính lễ này, ngày nào đó đại soái chỉ cần đưa ra yêu cầu, Tô viên tôi sẽ không ngần ngại hoàn thành thay đại soái."
Hoắc Phong hừ lạnh một tiếng: "Tôi cần các người hoàn thành gì chứ, một đám đào kép, có muốn mỗi ngày đến Hoắc phủ tôi hát tuồng cũng không được!"
Hai mắt Tô Hồng híp lại, im lặng không lên tiếng.
Hoắc Phong đi tới phía trước mấy rương sính lễ kia, tuỳ ý quét vài lần.
Trong lòng nhóm người làm Tô viên đứng bên cạnh Tô Hồng không khỏi run sợ.
"Hừ!"