Ở trên sân khấu, một ông lão với bộ râu bạc phơ đang ngân nga hát bài (Định Quân Sơn) kinh điển.
Ở bên dưới, binh lính của Hoắc gia thích thú lắng nghe.
Tô Viên hát đúng thật là danh bất hư truyền.
Nhìn hai người anh tới tôi đi ở trên sân khấu, thần cơ diệu toán, thực sự giống với Gia Cát Lượng và Hoàng Trung thời cổ đại.
Mà đại nguyên soái Hắc Phong ở bên dưới nghe thấy cũng rất chi là đắc ý, phảng phất như được trở lại trên chiến trường, được thảo luận phương án tác chiến cùng với các tướng sĩ của mình, làm sao để lấy được doanh trại quân địch trong một lần đánh.
Hoắc Tàng ngồi bên cạnh Hoắc Phong nhìn lấy lão già nhà mình cũng rất vui mừng, mà nhìn Tô Hồng cũng càng ngày càng có ý vị.
Ông chủ Tô này … cũng tốn không ít tâm tư nha, toàn đánh vào sở thích của hắn.
Cũng không biết … Chờ đến cuối cùng, ông chủ Tô kia còn có thể ổn được như này hay không?