Tô Hồng lời nói ra đều cẩn thận từng li từng tí.
Chuyện này vốn dì không thể chỉ nhờ cậu dùng mấy câu nói là có thể hóa giải dễ dàng một hồi họa sát thân, hơi bất cẩn một chút, sẽ đưa tới tai vạ cho nơi này.
Đừng có mà còn chưa bắt đầu triển khai vị diện đã bị một đao giết chết đấy.
Tô ca hắn đây không chịu được oan ức này.
Nhưng may mà chỉ thấy Hoắc Tàng suy nghĩ chốc lát, sau đó liền giương mắt lên nói rằng:
"Được rồi, tôi chỉ giúp cậu khuyên một câu thôi, nếu như cậu không thể khiến cho ông ấy bớt giận, đây là đáng đời các cậu năm nay số mạng không tốt rồi."
Trong lúc nói chuyện, vàng trán cao trẳng của hẳn khẽ nghếch lên, ra vẻ cũng muốn xem một hồi trò hay sắp diễn ra sau đấy, khiến cho khuôn mặt vốn lạnh lùng nghiêm nghị của hắn lại tăng thêm đôi chút tà ác đến mê hoặc.
Tô Hồng ngẩn ra, lập tức lập tức hạ mắt xuống: "Đa tạ Thiếu soái! Nếu Tô Viên hôm nay có thể vượt qua tai nạn này, ngày khác Tô Hồng xin được đến nhà bái tạ!"