"Ngài Tô, ảnh đế Lục căn bản không muốn gặp tôi, lại vô duyên vô cớ xóa tên tôi ra khỏi đoàn phim, nhưng tôi cũng không dám trách cậu ấy, nếu bởi vì vấn đề của tôi mà làm phòng vé thất thu thì người khác chỉ biết đem mọi trách nhiệm đổ lên đầu cậu ấy...nhưng xin ngài hãy tin tôi, tôi nhất định sẽ cố gắng đóng phim, sẽ không làm ảnh hưởng tới danh tiếng của ảnh đế Lục!"
Lời nói của Lâm Uyển Dung đầy máu và nước mắt, vô cùng đáng thường, chỉ kém quỳ xuống mà cầu Tô Hồng.
Nhưng cô cũng có chút tò mò, giữa ban ngày sao Tô Hồng lại kéo hết rèm cửa lại thế?
Tô Hồng trầm ngâm hồi lâu: "Cô có nghĩ tới…. có thể cậu ta không phải bởi vì kỹ năng diễn xuất của cô mà xóa tên cô ra khỏi đoàn phim?"
Nhìn Lâm Uyển Dung chết sống không nhắc tới việc cô bị người chụp được ở Giấc mộng mùa hè, Tô Hồng có chút hứng thú mà nói bóng nói gió.
Hơn nữa, vô duyên vô cớ?