Trạch Nặc Tư nắm chặt thánh kiếm, Tô Hồng ánh mắt lạnh lùng.
Sau một khắc, bao kiếm và áo khoát đều bị Trạch Nặc Tư ném xuống đất.
"Tôi nghĩ, vương hậu cũng nên tìm hiểu thử, súc vật thứ thiệt là như thế nào!"
Tô Hồng còn không có kịp phản ứng, đã bị Trạch Nặc Tư tướt vũ khí, ở chung lâu như vậy, Trạch Nặc Tư đã hiểu rõ cậu để ma trượng ở nơi nào..
"Sao anh lại muốn. . ."
"Bởi vì đối với tôi mà nói, vương hậu đã gửi cho tôi một phong chiến thư có quan hệ đến tôn nghiêm của tôi."
Trạch Nặc Tư đặt Tô Hồng ở trên giường mềm mại, đưa tay cởi dây buộc áo.
"Mà xem như một kỵ sĩ, mỗi thời mỗi khắc đều sẵn sàng chiến đấu vì tôn nghiêm của mình."
Tô Hồng: ". . ."
Hệ thống: Nói tốt cỡ nào, cuối cùng đều muốn cho anh ta một tràng pháo tay.
Tô Hồng: . . .
Kỵ sĩ gì đó đúng là một chức nghiệp lòe loẹt.
Tô Hồng bị Trạch Nặc Tư nhấn chìm trong biển dục vọng, tâm tình cũng theo đó mà chập chờn lên xuống.