Nhưng tay chân hắn, cứ vô thức muốn tiếp cận người kia.
Dù cho mình đã biết cậu là một người đàn ông thì sao?
Bọn họ nhiều lần liều lĩnh lại xoắn xuýt quấn quýt như thế, chẳng lẽ mình còn có thể không biết sao?
Nhưng Tô Hồng chính là một chén rượu thuần nồng, khiến cho hắn uống vào, liền không cách nào quên được.
Trạch Nặc Tư đi vào tẩm cung của hoàng hậu.
Dù cho Tô Hồng đối với nguy hiểm phi thường nhạy cảm, nhưng không chịu nổi việc liên tục bị Trạch Nặc Tư dằn vặt suốt mấy ngày.
Vì thế khi Trạch Nặc Tư khẽ tiến vào phòng, Tô Hồng đang gục xuống bàn cũng không có tỉnh lại.
Cậu ngủ rất say, khi Trạch Nặc Tư đi đến bên cạnh cậu, nhìn thấy cậu gối đầu lên một đống văn kiện.
Mà Tô Hồng cho dù đang ngủ cũng không buông cây bút lông chim đang nắm trên tay phải ra, chứng minh trước đó cậu vẫn xử lý công việc.
Lông mày Trạch Nặc Tư cau lại.