Tô Hồng nhìn thấy ánh mắt của Lạc Tàng Hoa còn thâm thúy hơn cả tinh không này.
Cậu nghiêng đầu sang chỗ khác, ra vẻ trấn định nói: "Tôi đã chuẩn bị kỹ càng để xâm nhập, xin nguyên soái hạ lệnh."
Lạc Tàng Hoa cười.
Lập tức hắn làm mấy thủ thế: "Dùng tốc độ cao nhất tiến công, trong vòng hai mươi phút phải đến được vị trí của Trùng mẫu, mười hai người các cậu, khóa chặt hướng mười hai giờ, từ chỗ của mình yểm hộ tôi và điện hạ."
Tô Hồng khẽ giật mình: "Anh còn muốn cùng tôi đi tới chỗ của Trùng mẫu?"
Tô Hồng hỏi xong liền nhìn thấy Lạc Tàng Hoa cười.
Bọn hắn nhìn nhau dưới trạng thái cực tốc, Lạc Tàng Hoa không nói gì, dùng khẩu hình nói:
Tôi đi với cậu.
Tô Hồng khẽ giật mình.
Lạc Tàng Hoa mặc dù nhìn có vẻ lỗ mãng, để cho người ta khó mà cảm nhận được chân tình của hắn, nhưng chỉ cần hắn hứa hẹn thì luôn khiến cho người ta cảm thấy đáng tin cậy.