Kiều Tu Á gọi Lạc Tàng Hoa một tiếng sau liền mau chóng lùi về sau tỏ vẻ trong sạch.
Vừa nãy trong nháy mắt, vẻ quyến rũ của Lâm Khôn giống như một con yêu tinh dữ tợn, chiếu vào trong mắt, chôn vào máu thịt của cậu ta.
Hơi thở của Kiều Tu Á có chút dồn dập.
Lạc Tàng Hoa lại ngược lại, sau khi hắn tiêm vào cho mình cái thứ kỳ lạ gì xong, dù cho căn phòng này đã tràn ngập nội tiết tố của một omega đang động dục nhưng hắn vẫn của bình tĩnh, ổn định như Thái Sơn.
"Động dục..."
Lạc Tàng Hoa vòng trở về, giọng nói mang theo tiếng cười lạnh.
Lâm Khôn ngẩng đầu, khuôn mặt tuấn tú đều ửng hồng: "Nguyên soái...."
Omega trong kỳ động dục, đa phần đều mất đi lý trí cơ bản cũng với sự rụt rè thường ngày.
Lạc Tàng Hoa nhìn Lâm Khôn co quắp ngã trên đất, gian nan chống người dậy muốn nắm lấy góc áo của hắn.
Thần thái này, hắn từng gặp qua ở trên một người thanh niên khác.