Đã nói là không gặp nhau nữa mà?
Hệ thống: Chủ nhân, không phải tôi gây chuyện, nhưng mà hắn đang cười cậu.
Tô Hồng: Có phải ngươi đóng liên lạc lại không?
Hệ Thống: Chủ nhân, sao cậu biết?
Tô Hồng:...
Bởi vì cậu đang rất nhớ cái hệ thống nho nhỏ nhưng rất biết lễ phép, lại không nói thô tục.
Tô Hồng vẻ mặt phức tạp nhìn Lạc Tàng Hoa, cho dù chủ nhân cũ tự bế, cực kì khó chịu, nhưng cũng bị Tô Hồng ép buộc mở miệng nói: "Xin lỗi, là tôi thất lễ rồi, tôi là Tô Hồng. Hôm nay rất hân hạnh có thể đứng ở đây, đứng chung với các con dân của đế quốc, cùng nhau đứng trên một chiến tuyến, chống lại Trùng tộc..."
Nói xong lời này, dường như Tô Hồng cũng lấy lại được bình tĩnh.
Lạc Tàng Hoa nghe Tô Hồng chậm rãi nói, hắn biết, với tính cách của Tô Hồng, lời nói này nói được lưu loát như vậy thì trước đó chắc hẳn là phải luyện tập mấy trăm lần, mới có thể nói thẳng ra trước mặt mấy trăm triệu dân chúng như vậy.