Năm nay Lạc Tàng Hoa chưa đến ba mươi, nhờ sự tiến bộ của khoa học kĩ thuật mà làm cho hắn trẻ tuổi như thanh niên hai mươi, tuấn mỹ vô cùng, phong tư ưu nhã, là Alpha được hoan nghênh nhất đế quốc.
Ừ, mười năm mới lộ mặt ở quân đội lần đầu tiên, sau mười năm hết tết cũng là hắn.
Cộng thêm Lạc Tàng Hoa ưu nhã, ôn nhu, cho dù là đối với một beta bình thường nhất thì vẫn rất lịch sự, cho nên hình tượng trong mắt của dân chúng trong mười năm nay vẫn rất tốt.
Chưa bao giờ có bất kỳ kẻ nào nói hắn ta không tốt.
Trừ Lạc Tang Hoa đang ngồi trong phi thuyền phía sau lưng Kiều Tu Á, nơm nớp lo sợ, như đi trên sông băng.
Anh nói là hắn nói nguyên soái không tốt?
Không có, không tồn tại, hắn chưa từng nói như vậy?
Kiều Tu Á dẫn đường cho Lạc Tàng Hoa, để Lạc Tàng Hoa thuận lợi đi tới quảng trường lộ thiên trên sân thượng.
Hắn đi lên trong nháy mắt, những tin cầu khác liền nhìn thấy được người đàn ông này qua hình chiếu.