Trong chùa Thập Phương, hương hỏa thịnh vượng, từng nhóm khách hành lui tới, tựa như muốn đạp nát cả thềm đá ngoài chùa.
Nhóm khách hành hương đến đây đều là ta đuổi ngươi, sợ tụt lại phía sau, ai cũng muốn tranh lấy nén hương đầu tiên của sơn môn.
Thế nhưng, bọn họ bỗng nhiên cảm thấy có một cơn gió núi lướt qua người mình, có người kinh ngạc kêu to.
"Thần tiên! Là thần tiên hiển linh!"
Khách hành hương trên đường nhao nhao gọi Bồ Tát, tranh nhau quỳ xuống chen lấn bái lạy.
Mà cái người được gọi là Bồ Tát kia, một đầu tóc bạch bay bay trong gió, thần sắc lãnh khốc, bay thẳng vào thiền viện của chùa Thập Phương.
"Trần Yết sư thúc tổ!"
Trụ trì vốn muốn đi đến tiền đường bị dọa cho giật mình, nhưng nhìn thấy dáng vẻ vân đạm phong khinh của Trần Yết, không khỏi vui mừng—-
"Sư thúc tổ đã thu phục được Quỷ Vương?"
Trần Yết muốn lấy tấm bảng gỗ ra, đột nhiên nghe tiếng kinh hô của đệ tử bên cạnh.