Cổ họng Lâu Kiêu có chút nghẹn lại, vội treo vòi phun nước lên vách tường tắm gội.
Tô Hồng bén nhạy nghe động tĩnh xung quanh, vốn cho rằng cảnh tắm rửa cực kỳ xấu hổ này đã kết thúc, không ngờ một đôi tay dang rộng đột nhiên xoa lên phía trước ngực hắn ——
"Chúng ta không rời xa nhau nữa rồi."
Tô Hồng sợ sệt.
Một lúc sau, đôi tay trơn bóng nhũ dịch hòa cùng làn nước ấm, trượt xuống cơ thể Tô Hồng ——
Tô Hồng lộ ra vẻ hoảng sợ!
"Anh!"
Hắn đè tay Lâu Kiêu lại, hồi hộp không nói nên lời.
Lâu Kiêu dừng một chút, giọng nói khàn khàn vang lên bên tai Tô Hồng: "Đừng sợ, tôi sẽ rất nhẹ thôi."
Đây là vấn đề nhẹ nhàng sao!!!
Tô Hồng run rẩy nghiêng đầu sang chỗ khác: "Anh, anh rể?"
Động tác của Lâu Kiêu hơi chậm lại, lập tức, Tô Hồng cảm thấy sau lưng có một cái gì đó rất...rất...đồ vật.
"Lúc này gọi anh rể...cậu vẫn thích khiêu khích như vậy."