"Daniel còn sống, cho nên, chúng ta vẫn chưa thể kết thúc nhiệm vụ, không phải sao?"
Lúc Tô Hồng nói xong câu đó, Lâu Kiêu nhịn không được nhìn hắn một cái: "Cậu lại muốn làm trò ngu ngốc gì nữa đây?"
Tô Hồng vô tội nháy mắt mấy cái: "Anh rể, trái tim anh đang đập rộn lên."
Lâu Kiêu dừng lại, nhớ đến Tô Hồng đã có thể đánh giá trái tim khác thường của Lý Lan Đạt thông qua Tinh thần dị năng, vậy không phải cũng có thể..."
Tô Hồng bình chân như vại.
Ngay sau đó, mặt tường đối diện Tô Hồng đột nhiên nứt vỡ!
Lâu Kiêu vô thức cản trước người Tô Hồng, miệng nòng súng mang tính chất tính riêng đã phát ra ánh sáng Lôi điện.
Thấy một đầu lông lá từ bên trong hang đá chui vào ——
"Gừ?"
Đại Hoàng trừng mắt nhìn, cảm giác cái không gian chật chội nhỏ bé này không thích hợp để mình phát huy.
Đầy bụi đất.
Lâu Kiêu trầm mặc một lúc, nhìn chằm chằm Tô Hồng: "Cậu đem nó đến đây làm gì?"