"Tô Hồng!"
Lâu Kiêu chưa chạy được vài bước thì cửa phòng vệ sinh đã được kéo ra, một cơ thể trắng trẻo khiến người ta rung động từ bên trong hiện ra.
Đại não Lâu Kiêu kêu vang một tiếng, bị Tô Hồng vừa lao ra ôm chặt lấy ——
"Có người! Bên trong có người! ! !"
Đồng thời, cánh tay thanh niên như rắn trơn ướt quấn chặt lên cổ Lâu Kiêu, khiến hắn trong nháy mắt cảm thấy ngạt thở.
Giọng nói hoảng sợ của Tô Hồng còn quanh quẩn bên tai hắn, Lâu Kiêu một mực chú ý đề phòng tuyến lý trí cuối cùng bị băng đông đến bịt chặt mất.
"Đừng sợ."
Lâu Kiêu mở miệng nói mới phát hiện giọng mình đã khàn khàn, không đàng hoàng!
Hắn lập tức im lặng, đưa tay ra muốn vỗ lưng Tô Hồng, nhưng áp vào tay lại là một mảng lưng trơn bóng rắn chắc phía sau, còn mang theo nhiệt độ nước nóng truyền vào tay hắn.
Lâu Kiêu hơi dừng lại, nếu không trước tiên cứ đỡ tạm chút cũng được, dù sao Tô Hồng run quá mức rồi.