"Thùng thùng thùng thùng", tiếng bước chân lên lầu khiến cơ bắp toàn người Lâu Kiêu kéo căng.
Hắn cột thắt lưng cái "roạt", lạnh mặt giữ chặt khẩu súng.
"Thật nóng thật nóng thật nóng!"
Tô Hồng bưng hai bát mì tôm xông vào phòng, chạy đến cái bàn cạnh cửa, tay sờ tai, thấp giọng mắng.
Sau đó hắn mới nhớ ra quay người lại, hơi kinh ngạc nhìn về Lâu Kiêu phía đối diện ——
Lâu Kiêu không ngờ Tô Hồng có thể tìm được mì tôm và nước nóng, lại còn pha giúp mình một bát.
Còn Tô Hồng không ngờ Lâu Kiêu thế mà không mặc áo, lại giống như vừa vội vàng tắm qua, tóc ướt sững, nước chảy dọc theo lồng ngực màu lúa mì rắn chắc, chảy một đường tới cơ bụng tám múi, lại chảy xuống...
Lâu Kiêu xoay người, mặc chiếc áo thun quân đội lên.
Tô Hồng thu tầm mắt lại, yên lặng chửi một câu hẹp hòi.
"Tôi tìm trong nhà bếp, bếp gas vẫn có thể dùng được liền nấu bát mì tôm."