Thuyền trên Thái Bình Dương theo gió vượt sóng, bọt nước ở đuôi thuyền giống như thế gian mênh mông, đi rồi sẽ không thể gặp.
Tô Hồng đứng trên boong tàu, xa xa có thể thấy được hướng đất liền —— đất nước của nguyên chủ, Hoa Quốc, hắn trở về rồi.
Tô Hồng đã trải qua nhiều lần khai thông của hệ thống, cũng chưa hỏi rõ ràng mục tiêu của nhiệm vụ tấn công lần này rốt cuộc là ai, cho nên, trong lòng hắn vẫn còn có chút thấp thỏm ——
Nếu như hắn trở về, mục tiêu tấn công vẫn ở Châu Úc thì sao?
Nhưng nếu hắn không trở lại, mục tiêu tấn công lại ở Hoa Quốc thì sao?
Tô Hồng bất đắc dĩ vuốt vuốt huyệt thái dương, không có bất kỳ nhiệm vụ tấn công chỉ thị nào, quá khổ tâm rồi.
"Hồng, cậu nhanh chóng được về nhà rồi, chẳng lẽ không vui a?"
Daniel từ phía sau đi tới, đưa cho Tô Hồng một chén rượu.
Hắn vẫn mặc âu phục màu trắng rực rỡ như vậy, đứng giữa không gian biển nước xanh thẳm, xem ra thật thú vị.