"Ngươi, nằm, mơ đi!"
Khoảnh khắc Tô Hồng la lên câu nói này, Hải Tác nổi giận đập vỡ tan cửa sổ thủy tinh trong văn phòng, còn có rất nhiều dụng cụ thí nghiệm phép thuật.
Bùm bùm, chấn động hồn phách.
Đây là sự uy hiếp của đại pháp sư
Tô Hồng cắn chặt hàm răng không để lộ thích ý, nhưng nỗi sợ hãi trong mắt không thể che giấu được.
Hải Tác nhìn anh chằm chằm.
Chàng trai trẻ này thấp kém đến cực điểm, nhưng lại rất thích trái mệnh người khác, hết lần này đến lức khác từ chối hắn, đem bộ mặt của hắn nghiền thành từng mảnh.
"Tốt, tốt!"
Hải Tác thả Tô Hồng xuống, Tô Hồng ngã quắp ở bên tường miệng mở lớn thở dốc, lại nghe thấy tiếng Hải Tác giẫm nát pha lê, đi về phía cạnh bàn, ngạo nghễ nói rằng: