"Vậy ... đứa trẻ sẵn sàng trao linh hồn cho tôi, cậu có thể cho tôi biết , tại sao không nói cho tôi bí mật của gia tộc Áo Tư Duy Đức không?"
Đan Nỗ chớp mắ, phân phát người hầu đi, trong khu vườn trống rỗng u nhã, hằn từ từ đứng dậy cầm ly rượu trên tay, đi đến bên Tô Hồng.
Tô Hồng cả kinh, theo bản năng nhớ đến việc duy trì khoảng cách của mình với Đan Nỗ.
Nhưng cơ thể anh, dường như bị cố định tại chỗ, không thể di chuyển.
"Có lẽ cậu đã quên, Ô Lệ Á là gia tộc lâu đời nhất của triều đại Tháp Nạp, so với tôi, đại pháp sư Hải Tác của liên minh pháp sư vẫn còn là một đứa trẻ, cậu không nên thể hiện sự phản kháng trước mặt tôi."
Đan Nỗ mỉm cười đầy thâm ý, ngồi xổm xuống cầm lên cằm Tô Hồng. "Nói đi, cậu làm được điều người khác không thể làm ban ngày tiến vào nhà của Áo Tư Duy Đức, cậu đã thấy gì bên trong?"