"Anh không đùa đâu."
Bùi Dục thấp giọng nói.
Đôi môi của Tô Hồng mím lại, không dám nói lại lời nào, vì sợ một từ tùy tiện, sẽ kích nổ một quả bom rất khó dự đoán.
Nhưng quả bom này, không có hắn, cũng sẽ tự phát nổ.
"Em trong mắt anh, không phải là học đệ, không phải là bạn giường, là người bạn trai anh muốn bên cạnh, sống cùng nhau đến hết đời."
Bùi Dục ngẩng đầu lên, đôi mắt đen sâu mang đầy cảm xúc.
Nhịp tim Tô Hồng từ từ tăng tốc.
"Nếu như em không thể tiếp thu, anh cũng hiểu."
Bùi Dục nhìn hắn, "Em có thể không tha thứ cho anh cả đời, nhưng anh cũng có thể sử dụng cả cuộc đời mình để xoa dịu em."
Tô Hồng trước sau như một kinh ngạc: "Anh muốn làm gì?"
Bùi Dục sâu kín nhìn chằm chằm hắn: "Anh nói ròi, anh sẽ đến buổi fans meeting nói anh đến tìm bạn trai ở bệnh viện, cùng hắn bộc lộ."
Tô Hồng: "..."
Nhưng "bạn trai" của anh đã không nhận được thông báo nói rằng hắn là bạn trai của anh đó!