Tô Hồng đi đến cửa hàng ,ngửi thấy mùi hơi lạ bay lơ lửng trong không khí.
Ồ ... quả nhiên..
Hắn không chút biến sắc đánh giá qua một lần cửa hàng có vẻ bình thường này, đó là một cửa hàng ăn sáng bình thường, nhưng cánh cửa bị che kín một nửa, cửa sau yên tĩnh, có chút âm u lạnh lẽo.
[Hệ thống: Không phải là một bộ phim lãng mạn nhanh chóng đi đến phần cuối rồi sao? Tại sao cậu lại muốn làm cho câu chuyện thêm hồi hộp vậy?]
[Tô Hồng: Đây không phải là cơ hội ông trời cho tôi sao? Tôi vốn dĩ vẫn còn đang suy nghĩ, chỉ cần tha thứ cho anh ta như thế, thì quá lợi cho anh ta rồi.]
[Hệ thống: QAQ lấy được DNA mới là quan trọng! Đừng nghịch nữa có được không?]
[Tô Hồng: Ồ, yên tâm, tối nay, sẽ đáp ứng mọi yêu cầu của ngươi con yêu tinh nhỏ này.]
[Hệ thống: ...???]
Đột nhiên trong lòng nó hốt hoảng, quay lại nhìn xem có chức năng xóa ghi âm nào không, nếu cuộc trò chuyện này được giữ, nó sẽ xóa cho bằng hết!