"Eo ôi, để lão gia nhìn xem, đây là người nào đây?"
Bùi Diệp vừa mới hỏi xong câu này, ánh mắt Bùi Dục trong bộ dạng nữ trang liền thay đổi.
Bùi Diệp cho rằng là vì mị lực của chính mình mà đối phương chao đảo, không khỏi cười cợt dựa vào một bên cửa xe Porsche của mình.
Hắn luôn được tính là đẹp trai, dù sao nhà cũng chỉ có hai anh em, không kém nhau chút nào, nhưng có thể vì luyến tiếc khóm hoa tươi này, dẫn đến đáy mắt dần tối, một bộ dáng chuẩn bị khi dễ người ta.
Giờ khắc này, hắn mở rộng vạt áo ngoài âu phục, phong lưu cười nói:
"Em là người hầu gái mới tới phải không? Từ Bùi gia ra, mà không nhận ra anh à? "
Bùi Dục lành lạnh nhìn hắn, lắc lắc đầu, ý tứ là không quen biết.
Bùi Diệp hứng thú đột nhiên liền dâng cao.
Hắc, cao gầy yểu điệu, còn lạnh lùng như vậy, băng sơn mỹ nhân sao?